Thứ Ba, 4 tháng 5, 2010

Bản đồ nước Việt nam

Tôi sẽ giữ suốt đời trong trí nhớ
Quãng ngày xanh học tập chốn quê hương
Bên mảnh vườn nho nhỏ
Dưới cây bàng có tấm biển đề,
tên là "An thôn học hiệu"
Những buổi sáng nắng hồng le lói chiếu,
trên non sông, làng mạc, ruộng đồng quê.
Chúng tôi ngồi yên lặng lắng tai nghe,
suốt những giờ Quốc sử...

Thầy tôi bảo:
"Các con nên nhớ rõ,
Nước của chúng ta là một nước Vinh quang.
Bao anh hùng thuở trước của giang san
Đã đổ máu vì lợi quyền Dân tộc.
Các con đêm ngày nên chăm chỉ học,
Để sau này được nối chí Tiền nhân.
Ta tin chắc rằng, sau một cuộc xoay vần Dân Nam Việt,
gọi là Dân Hùng Liệt,
Ta tin tưởng không bao giờ tiêu diệt,
Giống Anh hùng trên sông núi Việt nam.
Bên những trang lịch sử Bốn ngàn năm,
đầy chiến thắng vinh quang, đầy máu thắm...
Ta sẽ phải suốt đời đau uất hận,
nếu Việt nam địa giới cứ chia lìa,
Người Nam Việt không cùng chung cội rễ
Ta nhất định không bao giờ như thế
Núi sông nào cũng của nước Việt nam"...

Tiếng Thầy tôi suốt buổi học vang vang...
Bên án sách giữa hai hàng cửa kính.
Giờ tôi ngỡ như đang ngồi dự thính,
Thầy tôi đang hùng biện giữa Thanh niên:

"Cương quyết vì quyền lợi giống Rồng Tiên
Đòi giữ vững bản đồ Non Nước Việt".

Bài dạy học thuộc lòng, bậc Tiểu học, ở Miền Nam VN, 1964-1965

Ký ức tuổi thơ

Từ buổi con lên đường xa mẹ

theo anh em sang Lào, rồi dấn bước vào Trung

Non xanh núi biếc chập chùng

Sớm nắng biển, chiều mưa rừng gian khổ.

Tuổi thanh xuân, cuộc đời như hoa nở

Vì hòa bình, con đâu có ngại bước gian nguy

Mấy tháng trời đêm nghỉ ngày đi,

Giày vẹt gót, áo sờn vai thấm lạnh

những buổi chiều Trường sơn núi rừng cô quạnh

Mẹ hiền ơi, con chợt nhớ đến quê mình…

khói lam chiều, giàn mướp lá lên xanh

con bướm nhỏ, mái đình xưa, nhớ quá…


Vào nơi đây, tuy đất người xa lạ...

Nhưng Miền nam cũng cùng môt quê hương

vẫn bóng dừa xanh, vẫn những con đường,

thơm hương lúa, gió ngọt ngào…

vẫn khói lam chiều,

con trâu về chuồng, tiếng kêu gợi nhớ…


Đã qua buổi ban đầu bỡ ngỡ

Con nhìn ra nào giải phóng gì đâu…?

Buổi chợ đông vui, đồng lúa xanh màu,

Mái chùa cong buông hồi chuông tín mộ

Lớp học tưng bừng những đàn em nhỏ

Đang chập chờn vui hát bản đồng ca

Và trong vườn luống cải vàng hoa

Đàn bướm nhỏ rủ nhau về hút mật...


Xóm dưới làng trên niềm vui ngây ngất

Sao người ta bắt con đốt xóm phá cầu?...

phải gài mìn, gieo tang tóc thương đau?..

…đã có lần... tay con run rẩy…

phải gài mìn để mai này bỗng thấy…

Xác người tung máu đổ chan hòa

Máu của ai?... Máu của bà con ta,

Máu của những người như con, như mẹ…

Đêm hôm đó, mắt con tràn lệ

Ác mộng về trằn trọc thâu canh.


Bài viết xuất hiện khoảng năm 1973 -1974.